“Được, ta nghe chàng.” Dạ Dao Quang vốn cố chấp, cứ thế bị thuyết phục. Nàng cảm thấy khi ở cạnh Ôn Đình Trạm, tính cách hắn luôn bổ sung cho nàng. Nàng không tự chủ tựa đầu vào vai Ôn Đình Trạm, nhìn bầu trời đêm vô tận phía trước, cười đến thoải mái: “Sau này, nếu ai bắt nạt chúng ta, ta sẽ dày vò thân thể họ, còn chàng phụ trách tra tấn tâm trí họ!”
“Được.” Khóe môi Ôn Đình Trạm cũng cong lên.
Sau đó hai người không nói gì thêm. Dạ Dao Quang cứ thế tựa vào vai Ôn Đình Trạm mà ngủ thiếp đi. Ôn Đình Trạm cúi đầu, nhìn khuôn mặt nàng đang ngủ. Nét mặt tươi tắn như được phủ một lớp lụa mỏng trong suốt của ánh sao, trong màn sương mờ ảo hiện ra một vẻ đẹp khuynh đảo chúng sinh.
Hắn biết Dạ Dao Quang ngủ rất nông, chỉ cần hơi động đậy một chút là sẽ tỉnh. May mà hắn chỉ cần quay đầu lại là có thể tựa vào thân cây, thế là cả hai cứ thế chìm vào giấc mộng dưới ánh trăng lốm đốm qua kẽ lá.
Trời đêm như mực, gió lạnh vắng vẻ; ánh trăng như lụa, tinh quang lấp lánh.
Sau một đêm ngon giấc, Dạ Dao Quang bị đồng hồ sinh học đánh thức. Tỉnh dậy, nàng thấy cổ hơi cứng, vội vươn tay xoa bóp vài cái, rồi nhìn khuôn mặt đang ngủ kề bên.
Khuôn mặt đó đã bắt đầu rõ nét, càng thêm không phân biệt được là nam hay nữ. Làn da vẫn trắng nõn nhưng vì luyện võ trở nên săn chắc, làm nổi bật ngũ quan tinh xảo. Hàng mi dài cong vút khi nhắm mắt lại càng tinh tế như cánh bướm chực bay. Chiếc mũi thẳng, dưới là đôi môi không mỏng không dày, không tô mà đỏ, giống như một nụ hồng chực nở, khiến người ta chỉ muốn thử xem có mềm mại, thơm ngọt như hoa hồng hay không…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT