Khi Mạch Khâm nghiêng người né tránh đòn tấn công kia, một vệt sáng nhanh như chớp, không thấy rõ thân ảnh, chỉ thấy một luồng sáng màu xám đậm bay tới, đánh về phía Mạch Khâm. Mạch Khâm vặn người giữa không trung, vẫn không kịp, chỉ đành vận khí vào lòng bàn tay, vung chưởng đón nhận.
“Phanh!”
Hai chưởng chạm nhau, toàn bộ hang núi rung động, suýt nữa làm người đứng không vững.
Chợt, hai bóng người nhanh chóng tách ra. Một bóng nhanh chóng bay xuống, đứng trước Lệ Thăng đang được Vân Đậu đỡ dậy. Còn Mạch Khâm thì bị đánh mạnh vào vách tường phía sau, phát ra một tiếng r*n rỉ, vươn tay che ngực, khóe môi chảy xuống máu tươi.
“Thiếu gia!” Mục Đồng nhanh chóng tiến lên đỡ Mạch Khâm.
Lúc này, Dạ Dao Quang vừa đúng lúc lấy Long Tiên Dịch vào trong chai. Nàng nhanh chóng cất kỹ, chạy tới trước mặt Mạch Khâm, lo lắng hỏi: “Mạch đại ca, huynh không sao chứ?”
“Ta không sao.” Mạch Khâm lắc đầu với Dạ Dao Quang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT