"Đây không phải pháp khí sao, Dao Dao lại đưa nó cho ta?" Ôn Đình Trạm vẫn luôn cho rằng vật này rất quan trọng với Dạ Dao Quang, nên mới tốn công sức tìm được nó, nhưng có được rồi lại cho hắn.
"Nó chỉ có thể trừ tà, không thể tăng tu vi, cũng không thể làm vũ khí của ta, ta giữ bên người thì có ích lợi gì?" Dạ Dao Quang đã dùng phần gỗ sấm sét còn lại làm thành một chuỗi vòng cổ và xâu Dương châu vào. Mặc dù Ôn Đình Trạm hiện tại vóc dáng đã nhổ giò, nhưng vẫn thấp hơn nàng nửa cái đầu, nên Dạ Dao Quang dễ dàng đeo Dương châu vào cổ hắn. "Thứ này tuy không có lực công kích, nhưng lại có lực phòng ngự. Cho dù gặp phải người như ta mà đối với ngươi bất lợi, nó cũng sẽ bảo vệ ngươi."
Hơi thở của Dương châu nội liễm, vừa đeo vào người, Ôn Đình Trạm liền cảm thấy một luồng ấm áp theo da thịt khuếch tán ra toàn thân. Mặc dù cơ thể không hề lạnh lẽo, nhưng hắn lại cảm giác được hàn khí trong cơ thể thường ngày không phát hiện được đang bị hút đi. Toàn thân tựa hồ được làm sạch trọc khí, trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Ta còn làm cho lão hòa thượng một chuỗi Phật châu." Dạ Dao Quang lấy ra chuỗi hạt Phật châu được mài giũa trơn bóng. "Không có lão hòa thượng thì sẽ không có chúng ta hôm nay. Lão hòa thượng tuy đòi tiền ta, nhưng tiền đưa ông ấy chắc chắn ông ấy không thèm. Thứ này đảm bảo ông ấy sẽ thích."
Dạ Dao Quang đã rất hào phóng khi dùng nguyên liệu gần với Dương châu nhất. Mặc dù không bằng một phần vạn của Dương châu, nhưng lại không thể sánh với gỗ sấm sét bình thường. Không phải tất cả gỗ sấm sét đều có thể tạo thành Dương châu hoặc Âm châu.
"Ngày mai là đại hôn của Nghiêm thúc." Ôn Đình Trạm đột nhiên nhớ ra chuyện này.
"Ta đã chuẩn bị xong lễ vật rồi." Dạ Dao Quang gật đầu. "La Thanh kia thật ra rất hứng thú với căn nhà của ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT