Để có đủ thời gian cho Mạch Khâm, Ôn Đình Trạm đã vay thêm tiền từ Mạnh Bác và dùng số tiền lớn này để dụ La Kỳ đi vòng một nơi khác. Mọi việc đều diễn ra đúng như Ôn Đình Trạm dự liệu. Mạch Khâm nhận được tin của Ôn Đình Trạm, liền lập tức báo cho Phục Trùng.
Phục Trùng vì Mạch Khâm nhúng tay mà bị sư môn phạt nặng. Hắn vừa mới được sư phụ bảo lãnh ra khỏi lệnh cấm túc, bụng đầy lửa giận không có chỗ trút. Chẳng ngờ lại nghe được tin tức này. Trong mắt Phục Trùng, người Hàn gia thật sự lòng tham không đáy. Nếu không vì giúp người Hàn gia xem xét gia trạch và dời mộ tổ, hắn đã không gặp Dạ Dao Quang. Mà không gặp Dạ Dao Quang thì làm sao có một loạt chuyện xui xẻo sau đó? Tất cả những rắc rối của hắn đều bắt nguồn từ Hàn gia!
Hắn lập tức tìm một cái cớ rời khỏi sư môn, đi thẳng đến huyện Lư Lăng.
Ba ngày sau, Ôn Đình Trạm nhận được thư hồi âm của Mạch Khâm. Bức thư được gửi đi khi Phục Trùng vừa xuất phát. Mạch Khâm nói rõ trong vòng năm ngày Phục Trùng nhất định sẽ đến huyện Lư Lăng.
"Có chuyện gì mà làm ngươi cười tà vậy?" Ôn Đình Trạm có một nụ cười quỷ dị trong đôi mắt đen láy. Dạ Dao Quang từ xa nhìn thấy, liền sải bước tới gần, nhướng mày nhìn hắn.
Ôn Đình Trạm không nhận ra Dạ Dao Quang đến gần, thân mình hơi cứng lại. Hắn khẽ nắm chặt tờ giấy nhỏ trong tay, rồi ngẩng đầu nở một nụ cười tươi tắn: "Không có gì, thư viện xảy ra một chuyện khá thú vị, vừa rồi ta vô tình nhớ lại mà thôi."
Dạ Dao Quang không nghi ngờ gì, trêu chọc: "Chuyện tốt gì thế? Kể ta nghe chút đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play