Mộ Minh Đường không đoán được những suy tính phức tạp trong lòng Tạ Huyền Thần, nàng lập tức vui mừng, từ ghế nhỏ trèo lên, ngồi bên cạnh Tạ Huyền Thần nói: “Ngài nghĩ thông suốt rồi là tốt. Ta vừa mới nghĩ rằng sẽ cố tình chọc giận ngài, đợi ngài chết rồi, ta sẽ mang của cải của ngài đi tái giá. Ta cũng coi như là xinh đẹp, lại có của hồi môn phong phú, chắc chắn sẽ không khó để tìm một mối khác. Đến lúc đó, không chỉ thê tử của ngài thuộc về người khác, mà ngay cả nhà cửa, gia sản cũng sẽ mang họ khác.”
Tạ Huyền Thần nhận ra Mộ Minh Đường đã thành công, hắn nghiến răng, nhấn mạnh từng chữ: “Im miệng.”
Mặc dù lý trí hiểu rằng nếu hắn chết, việc Mộ Minh Đường tái giá chỉ là sớm muộn, nhưng hiểu là một chuyện, còn khi nghe chính Mộ Minh Đường nói ra điều đó, sao lại cảm thấy chói tai đến vậy?
Sau cuộc trò chuyện hôm ấy, không biết có phải là do phương pháp điều dưỡng đặc biệt của Mộ Minh Đường phát huy tác dụng hay vì Tạ Huyền Thần đã gỡ bỏ được khúc mắc trong lòng, mà vẻ u ám trên khuôn mặt hắn tan biến đi nhiều, ngay cả sắc mặt cũng không còn nhợt nhạt như trước.
Mộ Minh Đường vẫn luôn nhớ tới chuyện tìm gặp Trương thái y, nhưng lúc thì Trương thái y cáo bệnh, lúc thì đám nha hoàn bận rộn, khiến nàng không thể tìm được cơ hội. Mãi đến lần thứ ba Trương Thái y trực đêm, Mộ Minh Đường mới tìm được cơ hội.
Đêm xuống, các nha hoàn cầm đèn lồng vào phòng chào hỏi rồi lần lượt lui ra. Nha hoàn cuối cùng khép cửa lại. Sau khi chắc chắn bên ngoài không có động tĩnh gì, Mộ Minh Đường lén lút lấy ra một chiếc áo choàng đen từ tủ quần áo, khoác lên người.
Nàng cẩn thận giảm nhẹ động tác, dùng áo choàng để che kín bộ y phục. Cuối cùng, nàng đội mũ lên, quay lại dặn dò Tạ Huyền Thần: “Ngài nhớ giúp ta che giấu đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play