Mộ Minh Đường nghĩ cần phải giải thích, nàng đứng dậy, khẽ ho một tiếng, nói: "Thật ra lúc nãy ta và Vương gia chỉ đang nói chuyện."
Không nói còn đỡ, nói xong vài thị nữ cúi đầu, mặt đỏ bừng. Tương Nam Xuân cũng ngượng ngùng tránh ánh mắt nàng, khom người nói: "Là nô tỳ đã quấy rầy, xin Vương phi thứ lỗi."
Mộ Minh Đường cũng bị họ làm cho đỏ mặt, định giải thích thêm, hắn lại nhẹ nhàng ho một tiếng từ phía sau.
Nàng đành im lặng. Các thị nữ cúi đầu thấp hơn, đặt đồ xuống xong, thu dọn đồ đạc, từng người một vội vã rời đi như chạy trốn.
Khi họ rời khỏi, nàng cầm bát cháo gà với hoài sơn, ngồi trước giường mà vẫn còn tức: "Tại sao ngài không để ta giải thích?"
Hắn cũng cảm thấy tức tối, trong lòng thậm chí còn có chút nghiến răng: "Ngươi gọi đó là giải thích? Ngươi càng nói càng rối."
"Nhưng không phải là họ đang nghĩ sai sao!"
Trong mắt hắn lóe lên ánh nhìn như muốn giết người: "Ngươi còn nói?"
Nàng im lặng, phồng má đút cho hắn ăn. Ngày đầu tiên sau khi tỉnh lại, hắn rất khó chịu khi bị người khác đút ăn, nhưng giờ đây lại thành thạo vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play