Tương Nam Xuân bối rối, nhìn hai người, muốn nói nhưng lại thôi. Cuối cùng ra ngoài với đầy thắc mắc. Nàng ấy đi rồi, đám tỳ nữ cũng sợ Tạ Huyền Thần, không dám đơn độc ở lại, tìm cớ đi ra.
Mọi người đi rồi, nàng nói: "Nấu cháo không nhanh, để ta đỡ ngài về giường nghỉ."
"Ừ." Hắn đứng lên, nhưng vừa đứng đã kiệt sức, suýt ngã. Nàng hoảng hốt đỡ: "Ngài sao thế?"
"Đừng nói." Hắn tái mặt, môi nhợt nhạt: "Đừng để ai biết."
"Ta biết, ta biết." Nàng vội đỡ hắn về giường, đắp chăn. Hắn nằm xuống, mệt mỏi nhắm mắt. Da hắn tái nhợt, gò má hóp, lông mi dài, lúc này yếu ớt nằm trên giường, giống như một mỹ nhân bị bệnh.
Cảm giác của nàng rất kỳ lạ, vừa rồi hắn bá đạo hung hăng với Tôn ma ma, giờ một mình lại yếu ớt thế này.
Nàng tưởng hắn là đại ác bá, hóa ra là mỹ nhân bị đại ác bá bắt nạt.
Nàng không biết nói gì, lấy khăn nhẹ nhàng lau mồ hôi trán cho hắn: "Ngài khó chịu thì nói sớm, ta không tốn thời gian nói chuyện với Tương Nam Xuân rồi. Giờ khá hơn chưa?"
Hắn nhắm mắt, không nói nổi. Nàng lo lắng: "Ngài khó chịu chỗ nào? Để ta gọi thái y."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT