Hứa Noãn Tâm đến đây thật sự rất bất ngờ. Buổi tối ăn cơm, Vân Kiến vô tình nhắc đến chuyện này. Miêu Niệm nhấp môi, mặt lạnh tanh: "Chuyện này trách tôi. Năm ngoái tôi đi điều nghiên, tình cờ gặp Hứa Noãn Tâm. Lúc nói chuyện phiếm với đồng nghiệp, tôi không để ý có người ở phía trước. Đồng nghiệp hỏi tôi ở đây thế nào, tôi bảo cũng khá. Chắc là cô ta nghe được, nên mới tìm đến."
Ra là vậy. Mạt Mạt còn thắc mắc, kỹ thuật viên tài năng như cậu ba hành tung phải được bảo mật chứ, Hứa Noãn Tâm làm sao mà biết được? Hóa ra mấu chốt nằm ở đây.
Miêu Niệm chẳng coi Hứa Noãn Tâm ra gì. Giờ anh ta trừ công việc, chỉ để ý đến người nhà. Người ngoài còn không bằng mấy con số trong vở ghi của anh ta: "Đừng nhắc đến người không liên quan, ăn cơm thôi."
Ăn cơm xong, Miêu Niệm xách túi đồ, dẫn bọn trẻ về nhà.
Vân Kiến và Vân Bình đi rồi. Tùng Nhân không dám ở một mình, lại dọn về. Thế là "thế giới hai người" của Trang Triều Dương thất bại.
Tùng Nhân dựa lưng vào mẹ, dùng chân không ngừng đạp bố. Đừng nhìn mới ba tuổi, hai cái chân ngắn mũm mĩm của cậu nhóc khỏe ghê gớm, đá vào ngực Trang Triều Dương nghe "thùng thùng".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play