Thấy Thẩm Thanh Hà im lặng, Hồng Lăng cười khẩy một tiếng: “Vậy quyết định vậy đi. Cô bắt Đường Tĩnh Vân, tôi lập tức phái người qua đó, khi nào cô thành công thì liên hệ tôi, tôi sẽ lo cho cô trốn ra biển ngay.”
Hồng Lăng rất chuyên nghiệp, mấy năm lăn lộn, loại tình huống nguy hiểm nào mà chưa từng trải qua? Một cái Mục gia, cô ta chẳng coi vào đâu. Nhưng nếu cứ xông thẳng vào giết người thì động tĩnh lớn quá, Âu Dương Luật chắc chắn sẽ truy đến. Tóm lấy Đường Tĩnh Vân rồi chuồn ngay thì có lẽ vẫn làm được.
Về phía Mục gia, Thẩm Thanh Hà sau khi nghe được Mục lão phu nhân biết mình là giả, liền tìm cách trốn đi. Cũng may hôm nay cô ta ra ngoài có việc, vừa về đến nơi thì không thấy ai, hi vọng trời phù hộ, cô ta có thể trốn qua giai đoạn này, chờ Đường Tĩnh Vân đến.
Ở bên Phương Nhã Như, biết Đường Tĩnh Vân sắp đến, bà ta đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp đón. Sau đó bà ta đi đến thư phòng của Mục Cẩn Ngôn.
Trong thư phòng, Mục Cẩn Ngôn đang bận rộn, thấy mẹ mình bước vào, anh hỏi: “Mẹ, có chuyện gì sao ạ?”
Phương Nhã Như nói: “Mẹ đến để nói chuyện về Thẩm Thanh Hà. Đã có chứng cứ rồi thì không cần để nó lượn lờ trong nhà nữa, bắt lại đi!”
“Bà nội con lớn tuổi rồi, cứ nhìn thấy nó là lại nhớ đến con gái, không còn tinh thần mà đối phó. Hơn nữa, lát nữa dì Đường của con muốn đến thăm bà nội, chúng ta đã hứa rồi, nhỡ Thẩm Thanh Hà nhìn thấy thì không hay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play