Chưa kịp Diệp Minh Yên lên tiếng, Đường Tĩnh Vân đã vội vàng nói: "Cái cô cháu gái kia là giả mạo, chắc hẳn bà Mục rất đau lòng. Mẹ qua đó thăm bà ấy được không?"
Diệp Minh Yên có chút bất ngờ. Sao cô lại cảm thấy mẹ mình quan tâm đến bà Mục quá mức vậy? Trong ánh mắt mẹ, sự quan tâm đó không hề giả tạo, cô biết hai người họ rất hợp nhau. Nhưng dù sao thời gian quen biết cũng chưa dài, sao tình cảm lại tốt đến vậy?
Đường Tĩnh Vân đợi lâu sốt ruột, chỉ hận không thể lập tức đến Mục gia an ủi bà cụ.
Diệp Minh Yên nghi hoặc hỏi: "Mẹ, mẹ với bà Mục thân nhau vậy sao?"
Đường Tĩnh Vân khựng lại, rồi cười gượng gạo: "Cũng... cũng không hẳn là thân thiết lắm! Chỉ là mẹ đến Cảng Đảo lâu như vậy, vẫn chưa có bạn bè. Bà Mục với dì Phương là những người tốt với mẹ nhất, nên mẹ..."
Nói đến đây, ngay cả Đường Tĩnh Vân cũng cảm thấy mình hơi bất thường. Bà Mục quả thật đối xử với bà rất tốt, nhưng vào thời điểm nhạy cảm này, việc bà quan tâm quá mức có phải là không nên không? Rốt cuộc, bà vẫn chỉ là người ngoài mà thôi! Nghĩ đến đây, Đường Tĩnh Vân bỗng cảm thấy hụt hẫng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play