Oliver cùng Jonathan dặn dò qua loa xong liền dẫn Noah rời đi.
Jonathan thì ngẩn ngơ đứng tại chỗ, mặt hướng về phương hướng họ vừa biến mất, cả người cứng đờ như một pho tượng gỗ thô ráp.
Không biết đã qua bao lâu, hắn mới khẽ cử động… chậm rãi quỳ xuống, đôi tay run rẩy che kín khuôn mặt mình.
Thế nhưng, cho dù hắn có dùng hết sức, cũng không ngăn được dòng nước mắt nóng hổi cứ thế tuôn rơi không dứt.
Thật khó tin quá đi… — Jonathan thầm nghĩ.
Hắn vốn tưởng rằng, nước mắt của mình đã sớm khô cạn trong những năm tháng bị đói khát dày vò, hay trong cái ngày bị buộc phải bán đi toàn bộ tài sản còn sót lại để đổi lấy chút lương thực từ tay vị lãnh chủ mới…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play