Oliver chưa từng nghĩ có một ngày mình lại phải “tranh giành kinh nghiệm” cùng với nô lệ.
Khi cất tiếng gọi, đám nô lệ vốn đang vây quanh khối đá lớn kia – loại đá mà đến ngay cả cái cuốc chữ thập của hắn cũng phải bổ năm sáu nhát mới sứt được một góc – lập tức ngoan ngoãn buông tay, nhưng không hề bỏ đi.
Rõ ràng sau khi liên tiếp nhận được ân huệ vượt ngoài mong đợi, bọn họ tràn ngập lòng cảm kích đối với vị lãnh chủ trẻ tuổi nhân hậu và thiện lương này. Dù không còn roi da quát mắng giám sát, bọn họ vẫn thật tâm muốn làm việc nhiều hơn để báo đáp.
Thế nên, khi Oliver yêu cầu họ tránh xa khu vực mình đang làm việc, họ vâng lời rời khỏi nhưng chẳng hề chạy đi nghỉ, mà tự giác sang thửa ruộng khác, tiếp tục cặm cụi.
Ngay cả khi tiếng chuông báo kết thúc một ngày lao động vang lên, bọn họ vẫn chưa nỡ rời đi. Lý do thật đơn giản —— khi lãnh chủ nhân từ vẫn còn tự tay làm việc trên cánh đồng, họ sao có thể an tâm buông tay nằm xuống nghỉ ngơi?
Oliver hoàn toàn không nhận ra sự “làm nhiều hơn mức cần thiết” này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT