“Cộc cộc…”
Vương Lan Như tay xách cái rổ, vừa gõ cửa vừa gọi lớn:
“Lương Xuân ơi? Lương Xuân kia!”
Bà ta gõ cửa đến mất kiên nhẫn, bất ngờ cánh cửa phòng bên cạnh bật mở. Vương Lan Như giật mình, suýt chút nữa hét toáng lên, nhìn kỹ khuôn mặt tinh xảo khác thường mới nhận ra.
"Hú hồn, cứ tưởng Nhị Siêu sống lại chứ! Quên mất là con gái mình đang ở cái nhà này."
Vương Lan Như vỗ ngực vuốt khí, sáng sớm tinh mơ đã phải nhìn cái mặt này, bực cũng không dám bực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT