Thời tiết oi bức qua đi, Triệu Nhạn Phù cũng không còn làm mình làm mẩy nữa. Chẳng rõ Lâm Nguyệt Uyển đã nói gì với cô ta, nhưng mối quan hệ giữa hai người dường như đã dịu bớt phần nào.
Chiếc xe dần tiến sâu vào trung tâm hoang mạc. Trời nhá nhem tối, xung quanh tiềm ẩn đầy rẫy nguy hiểm. Tần Thiên Hạo ra hiệu cho đội dừng lại, dự định tìm một chỗ nghỉ qua đêm. "Qua đêm" ở đây đồng nghĩa với việc phải có người thay phiên nhau canh gác suốt đêm, đề phòng thú dữ đánh hơi tìm đến.
Trời sập tối, nhiệt độ ở hoang mạc cũng giảm đáng kể, chỉ có không khí vẫn khô rang như thường. Gió nhẹ thổi lên, cuốn theo cát vàng mù mịt. Lâm Nguyệt Uyển đã sớm chuẩn bị khăn trùm đầu cho Triệu Nhạn Phù, cả hai tìm một góc khuất để ngồi.
Sau khi cắt cử vài người trông coi, Tần Thiên Hạo dẫn một nhóm đi săn ở khu vực cách đó không xa. Lâm Nguyệt Uyển nổi lửa, nhỏ giọng trò chuyện với Triệu Nhạn Phù. Nguyễn Tê cũng nhóm lửa, ánh lửa bập bùng, giữ một khoảng cách nhất định với chỗ của Lâm Nguyệt Uyển.
Trở lại nơi này, Lạc Ẩn tỏ ra khá phấn khích, lén lút ghé sát tai Nguyễn Tê.
"Lạc Ẩn muốn đi kiếm bữa tối."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT