Khi thấy tên Thẩm Tinh - Thẩm Nguyệt, Giang Thừa chỉ nghĩ đến một người — Thẩm Khước.
Phụ nữ mạnh mẽ = Thẩm Khước? Không, không được, suy nghĩ này không ổn. Giang Thừa lắc lắc đầu. Nhưng Thẩm Khước vẫn đang nằm viện, vậy người phụ nữ gửi thư là ai? Chẳng lẽ là bạn gái của Thẩm Khước?
Dù là ai, Giang Thừa cũng lịch sự cảm ơn nhân viên phục vụ, cầm mảnh giấy đi xuống tầng, ra trước cửa khách sạn. Đứng ở cửa, Giang Thừa nhìn quanh. Không thấy nữ đồng chí trẻ nào, chỉ thấy một bà cụ tóc bạc trắng, chống gậy đứng đó. Là kiểu bà cụ mà chỉ cần nhìn một cái là muốn chạy tới đỡ ngay. Giang Thừa đưa mắt rời khỏi bà cụ, tiếp tục tìm kiếm.
“Cháu là Giang Thừa phải không?” Bà cụ tóc bạc lên tiếng.
Giang Thừa lập tức phản ứng, quay đầu bước xuống bậc thềm. “Cháu chào bác, cháu là Giang Thừa.”
Bà cụ mỉm cười hiền hậu, nắm tay Giang Thừa nói: “Bác tìm cháu đấy, Thẩm Khước nhờ bác đến. Cậu ấy đang ở nhà ăn quốc doanh.” Bà cụ họ Chúc thay Thẩm Khước nói thêm: “Cậu ấy… nghĩ nhiều lắm, sợ nếu là một nam đồng chí đến gặp cháu thì ảnh hưởng đến danh tiếng của cháu.”
Nhưng không nói ra là: cậu ấy không dám tự mình đến, cũng không dám nhờ nữ đồng chí trẻ nào giúp, sợ bị hiểu lầm. Còn hiểu lầm gì thì e là chính Thẩm Khước cũng không nói rõ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT