Thẩm Nguyệt ôm theo suy nghĩ uất ức “sao không phải anh trai chuyển đi” mà chìm vào giấc ngủ. Trong khi đó, ở một tỉnh thành xa xôi, Thẩm Khước lại trằn trọc, mắt mở thao thức giữa đêm khuya.
Trong phòng bệnh vắng lặng, anh ngồi thẳng lưng trên giường, tay nắm chặt một cây bút máy. Tư thế ấy, ánh mắt ấy… nếu không biết, hẳn ai cũng tưởng anh đang chuẩn bị ra chiến trường. Chậm rãi, Thẩm Khước hạ bút, vạch một đường chéo trên tờ lịch treo tường.
“Còn sáu ngày.”
Anh nhìn chằm chằm vào con số ấy, khóe môi không kìm được cong lên, trong đầu lại hiện lên gương mặt của Giang Thừa.
“Sáu ngày nữa thôi!”
Chỉ cần nghĩ đến khoảnh khắc được trở về, trái tim anh bỗng rạo rực, máu trong người như nóng thêm từng nhịp. Ban đầu, trong lòng còn có chút do dự, nhưng từng ngày trôi qua, sự chần chừ ấy đã dần dần biến thành nỗi mong chờ mãnh liệt.
Đúng lúc ấy, Trưởng khoa Liên đi kiểm tra phòng bệnh. Từ bên ngoài, ông nghiêng người nhìn vào qua ô kính nhỏ trên cánh cửa. Chỉ một thoáng liếc qua, ông liền nghiêm mặt, quay sang bác sĩ nội trú đi cùng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT