Trần Hoàng hậu không nói gì, ngồi xuống mép giường, cung nữ quỳ xuống đất cởi giày cởi áo cho nàng.
Đối với vị Phượng công chúa đột nhiên trở về này, kỳ thật nàng không có địch ý quá lớn. Nàng tới từng tuổi này, tâm tư tranh giành háo thắng đã không còn mãnh liệt như trước nữa, trước nay nàng đều cùng phi tần hậu cung đấu qua đá lại hơn nửa đời người, vốn tưởng rằng bản thân có thể trở thành người cuối cùng chiến thắng, lại không nghĩ rằng chung quy vẫn không thể tranh giành nổi với ý trời.
Mấy câu ngắn ngủi của ma ma đã làm dấy lên sự không cam tâm trong lòng nàng, nhưng một chút không cam tâm này lại nhanh chóng lướt qua. Cho dù lòng người có bao nhiêu ngầm oán giận hay có bao nhiêu bất mãn, thì Tế Tư Điện vẫn là chi hồn của hoàng tộc Đông Lăng, không ai có thể đối nghịch với Tế Tư Điện.
Ngay cả Hoàng thượng cũng không dám sinh tâm đối nghịch, huống chi là muôn vàn chúng sinh bên dưới hoàng quyền?
Sau khi cởi áo rồi nằm trên giường, Trần Hoàng hậu nói: “Thôi, tinh thần Hoàng thượng ngày càng không còn minh mẫn, có một số việc bổn cung chỉ có thể thay hắn phân ưu, đợi sau khi Phượng công chúa hoàn thành đại điển đăng cơ và tuyển hoàng phu, bổn cung cũng sẽ thoái vị theo Hoàng thượng, ở trong thâm cung dưỡng lão, còn những chuyện khác cứ để tiểu bối bọn họ tự quyết định đi.”
Ma ma bên cạnh nghe vậy lại cười nói: “Nương nương khoan dung độ lượng, nếu Nguỵ Vương có thể nghĩ thông như vậy thì tốt rồi.”
Trần Hoàng hậu nhắm mắt, giọng nói mệt mỏi: “Không thể nghĩ thông thì có thể làm được gì? Hắn cũng không thể chỉ dựa vào quyền lực của bản thân mà đối đầu với Tế Tư Điện… Thôi, có thể một thời gian sau có lẽ hắn sẽ nghĩ thoáng hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play