Nam Hi cười đến mi mắt cong cong: “Thích đến mức không kiềm chế được, bạch hạc trời xanh chỉ có thể ngóng nhìn lên, nhưng phu quân phàm trần mới có thể có thể làm ta dám chạm đến trói buộc lại.”
Nam Hi nhìn khoé môi Dung Dục cười tươi, nhẹ thở dài: “Ta là phàm nhân, chỉ có thể thích phàm nhân, cho nên mới kéo phu quân xuống bồi bạn cùng ta trải qua phồn hoa trần thế, thất tình lục dục của nhân gian… Có điều gần đây có phải cảm xúc của phu quân dao động quá lớn hay không? Luôn nhịn không được mà cười tươi như vậy, có sợ sẽ tổn hại đến uy nghiêm của Nhiếp Chính Vương chàng không p?”
Dung Dục lắc đầu: “Không sợ.”
Có nàng bên cạnh, uy nghiêm thì tính là cái gì?
Nam Hi duỗi tay sờ sờ khoé môi hắn: “Phải kiềm chế lại, đem vui sướng giấu ở trong lòng, hỉ nộ ái ố không được thể hiện ra.”
Dung Dục nhíu mày: “Ái phi đây là làm khó ta?”
Đuôi lông mày Nam Hi cong nhẹ: “Làm khó? Ta cho rằng đối với chàng mà nói, không biểu lộ ra hỉ nộ ái ố là chuyện không cần cố sức mà vẫn có thể làm được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play