Bước chân của Vân Đình thong dong, cũng không để ý đến sắc mặt xám xịt của Diệp Lăng Thiên, trên mặt cũng hoàn toàn không có một chút nhút nhát hèn mọn nào của “nam sủng”, ngược lại như là đang thanh thản đi dạo trong hậu viện nhà mình.
Mặc dù trong lòng cũng không bình tĩnh như biểu hiện trên mặt, cũng không có bất kỳ kẻ nào có thể nhìn ra cảm xúc chân thật từ tận đáy lòng hắn.
Suy nghĩ lúc này của Vân Đình kỳ thật rất đơn giản, nếu có thể, hắn rất muốn dứt khoát mà lưu loát mà một đao chém chết các hoàng tử của hoàng tộc Diệp thị này, để cho bọn họ biết được...
Nhưng tạm thời còn không thể, cho nên trước mắt chỉ có thể chịu đựng.
“Dung công tử và cửu muội quen biết đã bao lâu rồi?” Để tránh cho bản thân bị tức chết, Diệp Lăng Thiên rất nhanh đã chuyển đề tài, không hề hỏi đến đạo đức cá nhân hay tác phong của Diệp Khuynh Thành, “Là ở Đại Chu quen biết sao?”
Ngữ khí Vân Đình nhàn nhạt: “Cứ xem như vậy đi.”
Xem như?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play