“Nhưng đương kim Hoàng thượng vẫn muốn đối phó hắn.” Nam Hi điềm đạm cười, “Hẳn là ngươi cũng hiểu tính tình của Dung Dục, không có dã tâm, nhưng cũng không chấp nhận chịu đựng sự tính kế của bất cứ kẻ nào. Dung Sở Vân còn chưa ngồi ổn giang sơn liền đã không dụng tâm vì triều chính, mà chỉ một lòng một dạ tính kế võ tướng trung thần, người lòng dạ hẹp hòi như thế không xứng ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.”
Trong lòng Vân Vương hơi rùng mình, không dám tùy ý hé răng.
Tuy rằng hắn cũng vẫn luôn cho rằng lòng dạ Dung Sở Vân quá mức hẹp hòi, không có lòng bao dung rộng lượng, không xứng làm chủ thiên hạ. Nhưng khi hắn đứng ngoài cuộc, chẳng những dám nghĩ đến những lời này, mà có đôi khi dù nói ra cũng không kiêng kỵ gì.
Nhưng lúc này hắn đang ở trong đó, dù trong lòng sáng tỏ rất nhiều chuyện nhưng cũng chỉ có thể đặt trong lòng, bởi vì đã không cách nào làm người ngoài cuộc, không cách nào treo cao thái độ ôm chuyện không liên quan vào người, có chút lời nói dù trong lòng hiểu rõ, cũng không thể lại không kiêng nể gì mà nói ra.
“Khoảng thời gian ta cùng Dung Dục rời khỏi Đại Chu là thời cơ tốt nhất để ngươi học tập chính vụ và bồi dưỡng thân tín. Những người mà Dung Dục an bài cho ngươi đều là trung thần đáng tin cậy, ngươi có thể buông nỗi bất an trong lòng xuống mà cũng không cần phải nghi kỵ bất kỳ ai.”
Ngữ khí Nam Hi nhàn nhạt: “Giang sơn có Dung Dục trấn thủ, quân địch bên ngoài không cách nào xâm lấn, nên ngươi có thể đem mọi tâm tư đặt hết vào triều chính. Khi ngươi muốn các đại thần nguyên lão nội các giúp đỡ, đừng để ý mà nên buông cái tôi xuống một chút, khiêm tốn thỉnh giáo, lắng nghe ý kiến của mọi người nhiều một chút. Chỉ cần ngươi không làm ra chuyện tổn hại đến giang sơn bá tánh Đại Chu, tất nhiên Dung Dục cũng sẽ không can thiệp vào.”
Trong lòng Vân Vương rối rắm: “Ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT