Có điều, hắn quay đầu lại nhìn Ôn Lĩnh.
Ôn gia từ khi xảy ra chuyện của Ôn Lan đã bắt đầu yên lặng xuống, Ôn thái phó xin từ bỏ chức vụ đóng cửa ở nhà, vị cháu đích tôn Ôn gia này cũng khiêm tốn và trầm mặc hơn rất nhiều, cung kính khiêm nhường mà đi theo bên cạnh Nhiếp Chính Vương học hỏi, mấy ngày nay không có tin tức gì truyền ra ngoài, hắn cùng với mấy quý công tử quyền quý tuổi tác xấp xỉ ở Đế Đô cũng đã ít lui tới.
Không nghĩ tới Nhiếp Chính Vương vậy mà lại cho hắn cơ hội bước vào triều.
Kỳ thật về điểm này, Vân Vương vẫn rất bội phục, Nhiếp Chính Vương đối với chính vụ triều đinh xưa nay đều rất công bằng. Cho dù chuyện của Ôn Lan làm ảnh hưởng đến Ôn gia, nhưng trừng phạt là trừng phạt, còn đối với thần tử có năng lực và trung thành tận tâm, hắn vẫn sẽ cho cơ hội như cũ.
Sau chuyện của Ôn Lan, rốt cuộc biểu hiện thái độ của Ôn Lĩnh luôn khiêm tốn kính cẩn nghe theo, tổ phụ hắn lại là nguyên lão ba triều, đức cao vọng trọng, mấy năm nay ngoại trừ Ôn Lan ra, Ôn gia vẫn chưa có người nào làm ra hành vi khác người.
Tham chính Ngự Thư Phòng, tuy chức quan không lớn, lại là nơi có thể tiếp cận vào vị trí trung tâm quyền lực. Nếu được đi theo bên cạnh thiên tử, sau này nhất định có thể trở thành cận thần của thiên tử, con đường làm quan sẽ mở rộng, vinh hoa vô hạn.
Có điều, cũng may trong lòng Vân Vương hiểu rõ, bản thân mình giám quốc cũng là tạm thời, cho nên không cần suy nghĩ quá nhiều, sẽ có Ôn Lĩnh phụ trợ hắn, hắn cũng sẽ tận tâm tận lực làm việc học hỏi để không gây thêm phiền toái cho các đại thần có năng lực trong triều, chờ khi Hoàng thúc từ Đông Lăng trở về, hắn rất nhanh là có thể thoát ly khỏi biển khổ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT