Nam Hi bình tĩnh mà cười cười: “Thì bởi vì biết giang sơn đại sự không phải trò đùa, cho nên ta mới châm chước suy xét cẩn thận, không thể dễ dàng hạ quyết định, để cho sau này sẽ không hối hận.”
Phù Trần công tử: “...”
Hắn giống như là đào hố chôn chính mình.
Vốn rằng Sở Huyền Y còn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng nếu lúc này nói ra chỉ sợ lại làm không khí càng thêm lúng túng, vì thế hắn thức thời mà chuyển đề tài, nhướng mày nói: “Sứ thần ba nước Nam Việt, Bắc Cương và Tây Tề đều đã đến Đế Đô Đại Chu, không biết tiếp theo Vương gia sẽ ứng phó như thế nào?”
Hắn muốn biết, dưới tình huống không có Đông Lăng hỗ trợ, vị Nhiếp Chính Vương Đại Chu này có bản lĩnh và quyết đoán để ngăn được cơn sóng dữ sắp tới hay không?
Ngữ khí Dung Dục lạnh nhạt: “Đây là chuyện của Đại Chu, không phiền người ngoài nhọc lòng.”
Sở Huyền Y tức khắc nghẹn lại, mới vừa rồi hắn còn nói “Nhiếp Chính Vương Đại Chu không có quyền can thiệp triều chính Đông Lăng”, Dung Dục lúc này lại lấy câu triều chính Đại Chu không phiền người ngoài nhọc lòng đã phản kích chọc thẳng vào ngực hắn, thoáng chốc làm hắn một câu không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT