Biểu tình của Phù Trần công tử có chút một lời khó nói hết, trầm mặc một lát, hắn mới khoan thai nói: “Vương gia quên rồi sao, ngoại trừ phu quân cường hãn ra, chỗ lợi hại của biểu muội còn là trữ quân Đông Lăng, sau này sẽ đăng cơ trở thành Nữ hoàng, trong hậu cung có thể có 3000 hoàng phu, chỉ cần biểu muội muốn thì toàn bộ mỹ nam của Đông Lăng đều có thể tiến cung nạp vào hậu cung.”
Thần sắc Dung Dục lạnh lẽo xuống.
“Hơn nữa ngoại trừ mỹ nam Đông Lăng, nếu quốc gia khác muốn liên hôn cùng Đông Lăng, cũng có thể dâng lên mấy công tử tuấn tú của bọn họ.”
Phù Trần công tử cười cười, dung nhan tuấn mỹ nhu mì, ý cười trên khóe môi mang theo mười phần ý vị thâm trường: “Mà bên trong những nam tử này, tuy nói mỗi người bọn họ không nhất định phải cường hãn giống như Vương gia, nhưng văn võ song toàn hẳn cũng không phải số ít, bọn họ sẽ biết đánh đàn hoặc là tranh sủng, hoặc là sẽ chơi cờ...”
“Tóm lại Vương gia am hiểu cái gì, bọn họ cũng sẽ có người am hiểu cái đó, những gì Vương gia không am hiểu, tất nhiên cũng có người hiểu, không biết đến lúc đó Vương gia lấy cái gì cùng hoàng phu khác tranh sủng đây?”
Tuổi tác Phù Trần công tử tuy không lớn nhưng tu dưỡng lại cực cao, bị Nhiếp Chính Vương châm chọc làm thấp đi cũng không giận chút nào, một phen lời nói chậm rãi như mưa phùn gió mát ấm áp tràn ra khóe môi, lại như tia chớp lôi đình giáng xuống chí mạng, biểu tình của Dung Dục trong nháy mắt trầm lặng lại.
Ánh mắt Dung Dục trầm lạnh, như có hơi sương quanh quẩn đuôi lông mày khoé mắt, lại có loại cảm xúc muốn diệt khẩu phảng phất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play