Vân Đình không nói chuyện.
“Ta hỏi lại một lần nữa, tại sao ngươi tới Đại Chu?” Diệp Khuynh Thành yên lặng nhìn hắn, giọng nói bình tĩnh điềm đạm, xen lẫn ý vị cố chấp, “Nếu ngươi còn muốn lấy cớ vừa rồi lừa gạt ta, vậy ngươi có thể lập tức câm miệng.”
Ánh mắt Vân Đình bình tĩnh, âm thanh lãnh đạm: “Ta tới Đại Chu làm cái gì, cần phải nói cho cô biết sao?”
“Quả nhiên không gặp một thời gian, gan đã to hơn rất nhiều.” Diệp Khuynh Thành cười lạnh, giơ tay bóp chặt cằm hắn, “Vân Đình, ngươi cho rằng lời ta nói vừa rồi là đang nói đùa với ngươi sao? Ngươi nên biết đế kinh Thục Quốc là ổ sói xấu xa dơ bẩn thế nào, nếu ta đem tên nhóc xinh đẹp kia đưa đến ổ sói, thì không đến ba ngày, hắn có thể bị gặm chết chỉ còn một bộ xương, ngươi đoán xem, ta có nhẫn tâm xuống tay như vậy hay không?”
Sắc mặt Vân Đình đột biến, màu sắc đáy mắt vừa hoang mang vừa tàn nhẫn.
“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta không thích.” Diệp Khuynh Thành không chút để ý mà cong môi, “Ngươi hiểu rõ tính tình của ta, con người ta luôn luôn ăn mềm không thích ăn cứng, nếu ngươi theo ta thì sẽ không có xảy ra chuyện gì, nếu dám ngoan cố, ta cũng không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì nữa.”
Vân Đình nhấp môi, làm như muốn nói gì, nhưng lời nói vừa đến miệng lại nuốt trở vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play