Thanh niên dường như có cảm giác, bỗng nhiên nhìn về phía chỗ thi thể nằm, hất tay một đạo linh nhận bay ra!
“Đương đương đương!” Linh nhận đánh trúng thi thể đang nằm giữa vũng máu, rồi đánh trúng vại đá phía sau thi thể. Linh nhận nhanh chóng tan biến, trên vại đá có thêm vài vết lõm.
Bốn phía yên tĩnh không một tiếng động, dị âm vừa rồi dường như chỉ là ảo giác.
Ở nơi mà họ không nhìn thấy, Phương Lăng Nhận và Chử Thanh Ngọc đã bay lên không trung, hoàn toàn chìm vào bóng tối. Chử Thanh Ngọc phát hiện mình hiện tại không thể nhìn thấu được tu vi của thanh niên này, e là lão đạo đã đổi thân thể, cảnh giới đã cao hơn hắn rồi. Lần trước nhìn thấy lão đạo, đối phương là Trúc Cơ kỳ, giờ đây e là đã không chỉ như vậy.
Du Lạc: “Sư tôn, làm sao vậy?”
Thanh niên cảnh giác nhìn thi thể đã trở nên đẫm máu, mặt mày thê thảm kia, chậm rãi nói: “Không có gì, có lẽ là nghe nhầm.”
Ánh mắt Du Lạc theo đó nhìn lại, đối diện với gương mặt quen thuộc. Sư tôn của hắn dĩ nhiên không thường xuyên nhìn mặt mình, nhưng hắn thì mỗi lần gặp mặt đều phải đối diện. Giờ đây gương mặt này trở nên như vậy, hắn nhất thời cũng không thể chấp nhận được, liền quay mặt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT