“Đồng chí, dì đây là… tìm ba tôi có việc à?”
Đường Khê chậm rãi bước lại gần Liêu Xuân Diễm, ngay sau đó vỗ tay một cái làm như vừa sực nhớ ra:
“Ôi chao, trí nhớ tôi đúng là kém quá, dì tới để cảm ơn ba tôi phải không?”
“Có điều, dì tay không mà đến thế này thì hình như không được hay lắm nhỉ?”
“Đúng lúc mẹ tôi vừa rồi đi làm thủ tục chuyển viện, nếu dì thật lòng muốn cảm ơn ba tôi thì hay là giúp trả tiền thuốc men một chút đi?”
Vừa mở miệng, lời nói của Đường Khê đã khiến hai mẹ con nhà họ Liêu trố mắt đứng hình.
Cái gì tay không? Cái gì tiền thuốc men?
Từ trước đến nay bọn họ đến bệnh viện chẳng phải cũng tay không đó sao, cùng lắm là mang vài quả quýt cho có lệ, chứ nào phải lần nào cũng xách đồ?
Còn tiền thuốc men? Các bà lấy đâu ra tiền chứ! Nếu có tiền thì đã chẳng tính toán nhắm vào Đường Tiền Tiến – cái ông già này làm gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play