Quán mì, ông chủ thấy Cố Thanh Hứa còn đứng ngẩn người tại chỗ, tưởng cậu ngại ngùng nên lại lên tiếng:
“Tiểu tử, không sao đâu. Trước đây cháu đến cửa hàng của tôi cũng không ít lần, tôi nhớ rõ mà. Không cần phải ngại, hôm nay không mang tiền cũng không sao, lần sau đưa cũng được.”
Nghe ông chủ nói với vẻ an ủi, Cố Thanh Hứa không đáp lại, chỉ lặng lẽ thò tay vào túi quần móc ra tiền, lấy một tờ đưa qua.
“Ông chủ, cảm ơn.” Cố Thanh Hứa trông như chẳng còn chút sức sống nào, lại nói tiếp: "Cháu đột nhiên nhớ ra tiền để ở túi áo, chứ không phải túi quần.”
“A…” Ông chủ sững ra một chút rồi mới phản ứng, vội đưa tay nhận lấy tiền, nói: “Không sao, không sao, ai mà chẳng có lúc quên chứ.”
Đưa tiền xong, Cố Thanh Hứa trên mặt vẫn đầy vẻ mất mát, chậm rãi bước ra khỏi quán.
Ở quầy, ông chủ nhìn bóng lưng ủ rũ của cậu, khó hiểu lẩm bẩm:
Ông chủ: Mình làm gì sai sao?
Sao thằng nhóc đó lại trông chẳng vui vẻ gì thế?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play