Trong cảm nhận, vô số đốm sáng của đan hỏa vây quanh hắn, nhảy múa không ngừng. Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Dương Khai có thể cảm nhận được, nếu hắn muốn, hắn có thể dễ dàng thu lấy bất kỳ loại đan hỏa nào ở đây, bất kể là Nhân giai hay Linh giai.
Phát hiện này khiến hắn khẽ nhướng mày.
Nhớ lại lời của Võ Chính Kỳ, người có tư chất càng xuất sắc thì đan hỏa thu được trong Thánh Hỏa Quật càng tốt, hắn nhất thời hiểu ra. Tuy ở Thần Binh Giới này mình chỉ là một Thiên Đan Sư, nhưng lĩnh ngộ của bản thân đối với luyện đan chi đạo lại vượt xa phạm trù của thế giới này. Những đan hỏa này tuy không có linh trí, nhưng dường như có một loại bản năng, chúng hẳn có thể nhận ra sự đặc biệt của mình nên mới chủ động đến gần.
Hầu như toàn bộ đan hỏa trong Thánh Hỏa Quật đều tụ tập ở chỗ hắn, chỉ có một nơi ngoại lệ.
Cách hắn khoảng mấy trăm trượng, có một quầng sáng của đan hỏa đang lập lòe bất định. Nhìn vào độ sáng của đan hỏa đó, hẳn là một loại thiên hỏa, hơn nữa dù ở cấp bậc thiên hỏa, nó cũng được xem là loại cực tốt.
Những thiên hỏa hội tụ bên cạnh Dương Khai, về màu sắc và độ thuần khiết, không có loại nào tốt hơn loại này.
Nhớ đến Ngụy Đan Sư đã vào đây trước mình một bước, Dương Khai mơ hồ cảm thấy Ngụy Đan Sư hẳn đang ở đó, còn thiên hỏa đặc thù kia có lẽ đã bị gã dùng phương pháp nào đó giam cầm lại, cho nên mới có vẻ đặc biệt như vậy, không bị mình hấp dẫn tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT