Sáu ngày sau.

Hà Châu, Trương gia.

Lão phu nhân Trương gia là Trịnh Thị, hai ngày trước đã nhận được tin Trương Thị sẽ dẫn theo Tần Mạn Kiều tới Hà Châu.

Sớm đã dẫn con cháu đợi sẵn tại cửa trước.

Lúc xe ngực dừng ở cửa nhà họ Trương, Tần Mạn Kiều liền thấy hai – ba mươi người nhà họ Trương, xếp thành hai – ba hàng ở cửa, chờ bọn họ.

Mà nàng, vừa liếc mắt qua đám người, đã thấy được trưởng tỷ Tần Mạn Ca mới xuất giá năm trước của mình.

Hai mắt nàng đột nhiên đỏ lên, một màn trưởng tỷ chết thảm ở kiếp trước, bỗng nhiên hiện lên trước mắt nàng.

Ngày đại hôn của Tần Mạn Ca, trưởng tử Ngụy gia cũng không thể kịp trở về từ Nam Cảnh chỉ vì lão tướng quân Ngụy bị bắt, quân địch chặt đầu lão tướng quân xuống để làm cầu đá.

Trưởng tử Ngụy gia lãnh năm vạn Ngụy Gia Quân thay lão tướng quân Ngụy báo thù.

Nhưng lại trúng phải gian kế của kẻ địch, sau khi khổ chiến bảy ngày bảy đêm, năm vạn anh linh cùng đích trưởng tử Ngụy gia, toàn quân bị diệt.

Phòng lớn Ngụy gia chỉ còn lại đích thứ tử Ngụy Thiên Thanh, năm đó cũng chỉ mới mười một tuổi, hắn dẫn theo mấy vệ sĩ nhà họ Ngụy đi Nam Cảnh nhặt xác cho cha anh và năm vạn anh linh.

Nghe nói, quan tài của Ngụy Gia Quân xếp thành hàng dài, đặt từ đầu đường tới cuối đường đều đặt không hết.

Tiếng kêu khóc của thân nhân đau thấu tới mức tuyết rơi giữa hè tháng sáu.

Mười năm sau đó, trưởng tỷ của nàng vẫn luôn ở lại Ngụy gia.

Về sau, Nam Cảnh lại nổi loạn, người con trai trưởng cuối cùng của nhà họ Ngụy khoác chiến bào ra trận, thề muốn báo thù cho lão tướng quân và huynh trưởng chết thảm lúc trước.

Nghe nói trưởng tỷ lấy thân phận quân y, giấu diếm tất cả mọi người trong nhà họ Ngụy, lén đi Nam Cảnh, gia nhập vào quân doanh của cậu em chồng.

Quân địch trên chiến trường phát hiện ra trưởng tỷ, liền bắt tỷ ấy làm tù binh.

Vị Ngụy tướng quân kia, lúc đưa tỷ ấy về tới kinh thành, thì người đã không còn.

Nghe nói, tỷ bị quân địch lăng nhục mà chết.

Bây giờ gặp lại trưởng tỷ, Tần Mạn Kiều vẫn sợ hãi như cũ, sợ….

Kiếp trước coi như nàng có oán hận cha mẹ, nhưng rất thân thiết với trưởng tỷ, sau khi biết tỷ ấy chết thảm, liền càng thêm hận Sở Nghiêu.

Nàng hận Sở Nghiên khiến Ngụy Gia Quân đi Nam Cảnh.

Bằng không thì trưởng tỷ của nàng cũng sẽ không vì bảo vệ độc đinh cuối cùng của Ngụy gia mà lén đi theo.

Cái này cũng là một trong những nguyên nhân khiến quan hệ giữa nàng và Sở Nghiêu thêm ác liệt.

Nhưng lại không biết, tất cả chỉ sợ cũng có một tay của Sở Thần và Tần Nguyệt Hề!

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ!”

“Kiều Kiều!”

Trương Thị với Tần Thiên Hạo đang gọi nàng.

Lúc này Tần Mạn Kiều mới lấy lại tinh thần, phát hiện lệ đã rơi đầy mặt.

Trương Thị lấy khăn tay, lau nước mắt cho nàng, “Sao con lại khóc?”

“Tỷ tỷ làm sao vậy?” Tần Thiên Hạo cũng lo lắng hỏi.

Tần Mạn Kiều cúi đầu xuống, trả lời, “Chỉ là nhìn thấy nhiều người thân như vậy đang chờ chúng ta, nhìn thấy trưởng tỷ, nghĩ tới những chuyện không hay trước kia với mẫu thân và mọi người, Kiều Kiều hối hận!”

“Đứa nhỏ ngốc!” Trương Thị cũng không nhịn được mà nghẹn ngào.

Tần Thiên Hạo nhanh chóng lau qua khóe mắt, nói, “Nương, tỷ tỷ, con xuống xe trước, miễn cho ông bà ngoại đợi lâu.”

“Chúng ta cũng xuống đi thôi!” Tần Mạn Kiều nói.

Không mất bao lâu, Trương Thị với Tần Mạn Kiều đều đã xuống xe.

Tần Mạn Ca vui mừng đi lên, giữ chặt tay Trương Thị và Tần Mạn Kiều, cười nói, “Mẫu thân, Lục muội muội.”

“Tỷ tỷ.” Sau khi Tần Mạn Kiều xuống xe, liền đi nhanh tới ôm lấy cả người Tần Mạn Ca.

Tần Mạn Ca vuốt ve lưng của nàng, cười nói, “Biết muội và mẫu thân muối tới, nên hôm qua đã từ Từ Thành đuổi về Hà Châu.”

Tần Mạn Kiều gật đầu lên tiếng, lại thật lâu không có thả Tần Mạn Ca ra.

“Làm sao rồi?” Tần Mạn Ca cười hỏi.

“Chỉ muốn ôm tỷ tỷ một cái, đã lâu rồi, không có được gặp tỷ tỷ.”

Tần Mạn Ca bật cười, liền để mặc cho nàng ôm, mà Trương Thị với Tần Thiên Hạo thì bị người của Trương gia vây quanh.

Cho đến khi lão phu nhân gọi, “Được rồi, muốn ôn chuyện thì vào trong trước đi, đừng đứng ở cửa chính.”

Đám người “Ài!” một tiếng, nhao nhao vây lấy mấy người Tần Mạn Kiều, Trương Thị và Tần Mạn Ca, vui vẻ vào trong nhà.

Mà trong đám người, một vị thiếu niên chừng mười bốn tuổi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thoáng qua bóng dáng Tần Mạn Kiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play