“Tay… tay đánh nho.”
“Phụt.”
Đường Trừng cũng không biết mình nói trúng chỗ nào khiến Giang Kỳ bật cười, nhưng cậu lại cười trước mặt cô đến mức ngả nghiêng lăn lộn. Đợi cười xong, cậu mới phất tay ra hiệu cho Đường Trừng làm cho mình một ly trà sữa vị nho.
Trong gần nửa tiếng sau đó, Giang Kỳ vẫn luôn ngồi tại chỗ, nhìn cô chăm chú làm việc cho đến hết ca.
Sở dĩ Đường Trừng đến làm ở tiệm trà sữa này, hoàn toàn là vì mẹ cô. Có thể là do xem quá nhiều tin tức về các học sinh giỏi bị chê bai vì năng lực xã hội kém, người mẹ luôn đặt nặng chuyện học hành của cô đột nhiên không chút do dự tìm cho cô một công việc ở tiệm trà sữa, với ý đồ muốn cô trở nên “toàn diện” và “ưu tú” hơn.
Có lẽ nhận ra Đường Trừng hơi không được tự nhiên, Giang Kỳ rất nhanh đã uống xong ly trà sữa vị nho. Có vẻ như hương vị rất ngon, trước khi rời đi, cậu còn gọi thêm một ly mang về.
“À đúng rồi, có giấy note không? Tốt nhất là cho tôi một tờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play