Lão Chung nhìn chủ nhân nhà mình, rồi lại nhìn Hàn Sơn Nguyệt đại sư trông có vẻ lười biếng nhưng khí thế cực mạnh, hơi khó xử: “Đã… đã đang dọn dẹp.”
Mặt Ninh Tuyết Mạch sầm xuống: “Lão Chung, ta nói cho phép hắn ở lại sao?”
Lão Chung ho khan một tiếng, lời nói thấm thía: “Chủ nhân, hắn sớm muộn gì cũng là hôn phu của người, thì… thì coi như chủ nhân của hầu phủ, người cũng đừng để ý nhiều như vậy.”
Hắn thực sự cảm thấy vui mừng cho Ninh Tuyết Mạch.
Từ khi danh tiếng ‘thiên sát cô tinh’ truyền khắp kinh thành, Lão Chung đã lo lắng cho hôn sự tương lai của Ninh Tuyết Mạch, hắn thật sự rất lo.
Nếu Ninh Tuyết Mạch cả đời không gả đi, hắn sau này trăm năm sau, làm sao có mặt mũi đi gặp vợ chồng Ninh Hầu?
Hiện tại không ngờ vị Hàn Sơn Nguyệt tiên sinh này lại muốn cưới chủ nhân nhà mình, tuy chỉ là thiếp, nhưng vẫn hơn là chủ nhân nhà mình làm bà cô cả đời, hoặc là gả cho một người mù, người hói đầu nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play