Lão Chung tuy tuổi cao, nhưng có tài nhìn người. Hắn đã chọn lựa cẩn thận tám hộ viện, rồi dẫn họ quay về. Tám người đều là long tinh hổ mãnh, chỉ đứng đó thôi đã toát ra khí thế ngút trời. Điều này khiến đám người nhị thẩm không khỏi co rúm cổ lại.

Lúc này, Ninh Tuyết Mạch đã đếm đến ba, nàng để lão Chung đếm tiếp, rồi nói ra điều kiện với tám hộ vệ. Nàng chỉ đưa ra hai điểm. Thứ nhất là tiền tiêu hàng tháng, mỗi người 10 lượng, nếu làm tốt sẽ có thưởng thêm. Thứ hai là nghĩa vụ của họ. Từ nay về sau, không có sự đồng ý của nàng, không một ai được bước vào Tĩnh Viễn Hầu phủ. Đối với kẻ tự ý xông vào, mỗi người sẽ bị trừ 2 lượng bạc từ tiền tiêu.

Nàng thưởng phạt phân minh, tám người đều đồng thanh đáp ứng.

Âm thanh vang dội của tám người chấn động cả mái nhà, khiến đám người nhị thẩm càng thêm run rẩy. Ánh mắt họ phức tạp nhìn về phía Ninh Tuyết Mạch. Họ không thể ngờ, Ninh Tuyết Mạch từng yếu đuối, mặc cho họ chèn ép, sau một đêm lại trở nên mạnh mẽ đến vậy! Cứ như đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác. Sau này, muốn đến Tĩnh Viễn Hầu phủ kiếm chút lợi lộc, e là không còn cửa.

Nhưng cứ rời đi tay không thì họ lại không cam lòng.

Lão Chung đã đếm đến sáu. Ninh Tuyết Mạch mỉm cười nhìn mọi người: "Thế nào? Không ai dám lấy sao? Ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng các ngươi không cần..."

Giọng nói trong trẻo của nàng vang vọng trong đại sảnh, những người đó nín thở. Không khí vô cùng căng thẳng.

...

Không ai chú ý tới, trên nóc nhà đại sảnh, có một hắc y nhân đang lắng nghe cuộc đối thoại của họ, không biết đã lén nhìn được bao lâu. Vài viên ngói trước mặt được hé ra, giúp hắn có thể nhìn rõ mọi chuyện bên trong.

Hắn là ảnh vệ bên cạnh Lục vương gia Quý Vân Hạo, công phu tuyệt đỉnh, phụng mệnh đến đây thám thính về vị tiểu thư Hầu gia này. Quý Vân Hạo bị làm nhục trước công chúng, trong lòng vẫn không cam. Hắn biết đám thân thích của Ninh Tuyết Mạch không phải hạng hiền lành, nên cố ý gióng trống khua chiêng tặng vàng, thật ra là một kiểu mượn đao giết người. Vì thế hắn phái ảnh vệ của mình đến xem kết quả.

Ban đầu, ảnh vệ chỉ xem qua loa, nhưng rồi biểu tình của hắn dần trở nên chuyên chú. Mọi hành động của cô bé trong phòng đều nằm ngoài dự đoán của hắn. Nàng không chỉ thông thạo thú ngữ, mà còn có một loại công phu chiến đấu hắn chưa từng thấy. Hơn nữa, nàng vô cùng thông minh cơ trí, thủ đoạn hành sự còn sắc sảo hơn cả người trưởng thành.

Nói cô bé này là phế vật, đúng là mắt đã mù rồi! Lục vương gia nếu thật sự đã gây tổn thương cho nàng, đúng là một tổn thất chưa từng có.

Ánh mắt hắn sáng lên, hoàn toàn bị Ninh Tuyết Mạch hấp dẫn, toàn bộ tinh thần đều đặt trên người nàng, nhìn đến nhập thần. Bỗng nhiên, vai hắn bị gõ một cái, một giọng nói vang lên từ phía sau: "Nhìn hay lắm sao?"

Ảnh vệ suýt nữa nhảy dựng! Hắn vội vàng quay đầu lại.

Dưới ánh trăng sáng tỏ, những mái ngói như được phủ một lớp sương lạnh. Phía sau hắn, một nam tử trẻ tuổi mặc áo choàng trắng ánh trăng đang đứng yên. Mái tóc đen như mực, tóc mai như đao gọt, đôi mắt long lanh như nước mùa thu, môi như cánh hoa mẫu đơn hồng. Đứng dưới ánh trăng, ngọc bội bên hông phát ra ánh sáng xanh lam, trên ngón cái đeo một chiếc nhẫn ngọc lớn, trong tay cầm một cây sáo bạch ngọc, đuôi lông mày làm nổi bật vẻ phong lưu. Nhìn có vẻ nhẹ nhàng tinh tế, nhưng trong xương cốt lại ẩn chứa một khí chất tôn quý cao cao tại thượng.

Cả người ảnh vệ run rẩy: "Thái Tử điện hạ!"

Quý Vân Hoàng, Thái tử Trường Không Quốc, cũng là một truyền kỳ.

Trên đại lục Thiên Tứ có hai loại công phu tu luyện. Một là tu võ bình thường, thường dành cho những người có tư chất niệm lực cấp 1, cấp 2.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play