Ở Trường Không quốc, chuyện chủ tớ cùng ngồi một bàn uống rượu vốn không có. Việc Ninh Tuyết Mạch làm như vậy không nghi ngờ gì đã khiến những người này vô cùng cảm động.
Nàng làm việc dứt khoát, thưởng phạt phân minh, cử chỉ có chừng mực. Tuổi còn trẻ mà có khí chất, khí độ hơn hẳn những người đứng đầu của các môn phiệt quý tộc kia. Qua vài lần tiếp xúc, ai nấy đều kính phục, sẵn lòng theo nàng làm việc.
Sau bữa tiệc tưng bừng chủ tớ đều vui vẻ, Ninh Tuyết Mạch lại sai người ra ngoài dán cáo thị nhận người lần nữa. Trên đó ghi rõ quy tắc và điều kiện tuyển người…
Bởi vì nàng đưa ra mức thù lao cao, lại có những người hầu cũ đứng trước cáo thị mà tuyên truyền nhiệt tình. Chưa đầy một canh giờ, đã có mười mấy người tới sẵn sàng phò tá.
Ninh Tuyết Mạch phái Lão Chung theo thông lệ nói rõ các quy củ của Tĩnh Viễn hầu phủ. Đợi khi người mới đồng ý hết thảy, mới ký văn bản dùng người với họ.
Cũng chỉ chưa đến nửa ngày, Tĩnh Viễn hầu phủ lại lần nữa đi vào quỹ đạo, thậm chí còn sinh động hơn cả lúc trước.
Sau khi mọi người tan họp, Lão Chung hơi buồn rầu: “Tiểu thư, sau khi phát tiền công hàng tháng xong, ta không còn nhiều tiền bạc, chỉ sợ không cầm cự được bao lâu nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT