Một người, một thú chuyện trò rôm rả. Ninh Tuyết Mạch kể lại những gì mình đã trải qua, không giấu diếm cả chuyện ở trong đại lao Hình Bộ.
Nàng không sợ Tom sẽ mật báo. Thứ nhất, bây giờ nó là bạn của nàng. Thứ hai, dù nó có nói, người khác cũng chẳng hiểu gì.
Tom nghe câu chuyện kịch tính mà giật mình, đến đoạn căng thẳng còn dùng móng vuốt gõ vào lồng sắt: “Thật biến thái! Toàn là lũ biến thái! Người hoàng gia chẳng có ai tốt lành cả! Đặc biệt là lão hoàng đế, lại dám đối xử với con gái của công thần như vậy, đúng là lương tâm đã thối rữa! Cả cái mụ công chúa kia nữa, cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì…”
Ninh Tuyết Mạch liếc nhìn nó một cái: “Ngươi đừng vơ đũa cả nắm như thế. Thật ra Thái tử điện hạ vẫn còn tốt. Lần này nếu không có hắn giúp đỡ, ta cũng không thể lật lại được vụ án.”
Mắt Tom tròn xoe: “Hắn thật sự không tồi sao… Khoan đã, ngươi sẽ không phải đã động lòng với hắn đấy chứ? Sao lại nói tốt cho hắn như vậy. Hắn chẳng qua chỉ là một tên tiểu bạch kiểm…”
Ninh Tuyết Mạch trợn mắt: “Ngươi mới động lòng đấy! Ta chỉ đang nói sự thật thôi, không có ý tứ gì với hắn cả. Với lại, ta cũng không muốn ở lại thế giới này mãi, còn phải tìm cách trở về nữa.”
“Trở về ư? Mơ hão à! Chúng ta đều là hồn xuyên, làm sao mà trở về được?” Tom chán nản, lại thở dài một hơi: “Cái xã hội khỉ ho cò gáy này ta sống đủ rồi! Lạc hậu, ngu muội, lại còn không có ai để giao tiếp, chẳng được một góc nhân tính hóa như xã hội của chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play