Ninh Tuyết Mạch cũng cảm thấy lạnh, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng, nàng không cần vận công cũng có thể chống lại cái lạnh này.
Nàng lại nhìn Quý Vân Hoàng một cái, sắc mặt Quý Vân Hoàng cũng hơi tái đi, nhưng vẫn tốt hơn Nhạc Hiên Đế rất nhiều, thân thể cũng không hề run rẩy. Nhìn chung vẫn bình thường.
Đại điện bỗng trở nên tĩnh lặng, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Sự tĩnh lặng này hiển nhiên khiến Nhạc Hiên Đế không thoải mái, vì là chủ nhà nên không thể để không khí trở nên gượng gạo. Nhưng những lời chào đón do hàn lâm đại học sĩ viết sẵn cho hắn, hắn đã đọc xong hết, những bản dự phòng cũng đã thuộc nằm lòng, vậy nên bây giờ hắn chỉ có thể tự ứng biến.
Vị Đế Tôn này, hắn không hề có chút hiểu biết nào, nhất thời không nghĩ ra được chủ đề chung nào để bắt chuyện.
Nói chuyện, nói chuyện, chỉ khi đối phương có phản ứng, có đáp lại thì mới gọi là nói chuyện, mà hiện tại tuy trong điện không thiếu người, nhưng chẳng có ai tiếp lời, Nhạc Hiên Đế chỉ có thể tự mình độc thoại.
Hắn có chút lúng túng, đang định vắt óc suy nghĩ tìm thêm vài lời chào mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play