Một mái tóc dài như màn che, như dòng nước, xõa sau lưng, trực tiếp kéo trên mặt đất cùng với áo bào trắng. Sắc trắng và đen hữu cơ xen kẽ, đều là tông màu lạnh, tạo nên sự đối lập càng thêm rõ rệt và kinh tâm động phách.
Trên mặt hắn quả nhiên là đeo mặt nạ, một chiếc mặt nạ băng hàn che khuất toàn bộ khuôn mặt, không thấy được một tấc da thịt nào, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt sau mặt nạ, chính xác hơn, chỉ có thể nhìn thấy tròng mắt đen đến cực hạn của đối phương, ngay cả hình dáng mắt cũng không rõ.
Hắn cứ như vậy ngồi ở đó, toàn thân như được bao phủ bởi băng tuyết. Không nhìn ra tuổi tác, không nhìn ra đẹp hay xấu. Nếu không phải thân hình cao lớn đĩnh bạt, Ninh Tuyết Mạch gần như không thể phân biệt được hắn là nam hay nữ.
Đời này Ninh Tuyết Mạch chưa từng thấy ai trông lạnh lùng đến vậy, khiến người ta chỉ cần nhìn một cái đã cảm thấy lạnh thấu xương.
Lúc này rõ ràng là giữa hè, trong phòng hẳn phải rất nóng.
Nhưng vị Đế Tôn này ngồi ở đó, khí tràng tỏa ra ẩn ẩn khiến cả cung điện giống như một tòa động băng, chỉ còn thiếu gió lạnh gào thét trên đỉnh đầu!
Vị Đế Tôn này không phải là tuyết quái ngàn năm thành tinh chứ? Sao lại lạnh lùng đến vậy?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT