- Vương gia, ngài trốn sau cái xe bán ô này làm gì vậy? - Hạo Chí cúi xuống, lén lút quan sát phía đối diện cùng với Chu Dĩ Chi đang vịn hai tay vào xe.

Chu Dĩ Chi ngẩng đầu, phát hiện mọi người xung quanh đều đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chàng.

- Khụ. - Chàng nắm tay thành nắm đấm, đưa lên miệng giả vờ ho một tiếng rồi thản nhiên đứng dậy, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Thế là Chu Dĩ Chi mua một chiếc ô hoa để che mặt mình. Chàng còn ép Hạo Chí cũng phải mua một chiếc.

Cách đó không xa, Trương Dục mua một que kẹo đường, đưa cho Lý Thanh Thu.

Không biết Trương Dục nói gì mà khiến Lý Thanh Thu che miệng cười không ngớt.

- Họ đang nói gì thế? - Chu Dĩ Chi siết chặt cán ô đến mức nó kêu răng rắc.

- Nô tài không nghe thấy ạ, thưa Vương gia. - Hạo Chí ủ rũ nói.

Chu Dĩ Chi nhìn chằm chằm hai người đang nói cười vui vẻ phía trước, trong mắt như sắp bùng lên ngọn lửa. Cái cô này đúng thật là, hôm qua vừa mới cùng chàng vào sinh ra tử mà hôm nay đã cười tươi như hoa với nam nhân khác rồi.

Tức quá, tức quá đi mất!

Chu Dĩ Chi không nhịn được nữa. Chàng giương ô hoa, mắt không nhìn ngang ngó dọc, đi thẳng về phía của Lý Thanh Thu. Hạo Chí vội vã đuổi theo bước chân của chàng.

Lúc đi ngang qua Trương Dục và Lý Thanh Thu, Chu Dĩ Chi không dừng lại, mà cũng chẳng có ai kêu chàng dừng lại.

Lại bị ngó lơ rồi.

Chu Dĩ Chi nghiến răng quay đầu.

Chàng dừng bước ở giữa Lý Thanh Thu và Trương Dục, lạnh giọng lên tiếng:

- Lý cô nương, khéo ghê nhỉ.

- Vương gia? - Lý Thanh Thu ngước mắt nhìn chàng, ánh mắt dịu dàng, mang theo vài phần kinh ngạc.

[Sao một nam nhân như ngài ấy lại cầm ô hoa màu hồng ra đường nhỉ, trông ẻo lả quá.]

Chu Dĩ Chi: ...

Đến lúc này Chu Dĩ Chi mới phát hiện chiếc ô mà mình tiện tay chọn là một chiếc ô hoa màu hồng. Chàng hít một hơi thật sâu, cao giọng hô:

- Hạo Chí! Hạo Chí đâu!

- Nô tài ở đây thưa Vương gia, có chuyện gì thế ạ? - Trong lòng Hạo Chí đang đứng ngay bên cạnh chàng bỗng nảy sinh một dự cảm không lành.

Chu Dĩ Chi thu ô lại, ném mạnh vào lòng cậu ta, nói:

- Vừa ra cửa đã đòi mua ô hoa, ngươi tự cầm đi chứ! - Sau đó chàng lại khẽ gật đầu với Thanh Thu: - Gã sai vặt này của ta bị ta chiều hư rồi, không biết sao lại có sở thích sưu tầm các loại ô hoa đủ màu sắc.

Hạo Chí thích sưu tầm ô hoa: ...

Chu Dĩ Chi cố tình lờ đi Trương Dục, nhưng Trương Dục lại chủ động chắp tay chào:

- Thất Vương gia.

- Trương công tử. - Chu Dĩ Chi cố gắng phối hợp sao cho giọng nói và cử chỉ của mình hoàn mỹ nhất. Chàng đang ngầm so kè với Trương Dục, quyết tâm để Lý Thanh Thu hiểu rằng bất kể tướng mạo, hay là giọng nói, lễ nghi của mình đều ăn đứt Trương Dục.

Trương Dục mỉm cười, hỏi:

- Thần và Lý cô nương đang định đến Ỷ Phúc Viên ngắm hoa, vậy không biết Vương gia đến đây để làm gì?

Ngắm hoa ư?

Không phải nữ nhân này mới dự tiệc ngắm hoa ở phủ của chàng sao? Sao mới đó đã muốn đi ngắm hoa với nam nhân khác rồi?

Dù nghĩ vậy nhưng ngoài mặt Chu Dĩ Chi vẫn ung dung thản nhiên:

- Ta ra ngoài mua chút điểm tâm cho mẫu thân, lúc đi ngang qua đây thì tình cờ gặp hai vị, bèn dừng lại chào hỏi một tiếng.

- Thì ra là vậy. - Trương Dục gật đầu: - Vậy chúng thần không tiện làm phiền Vương gia thêm, Vương gia cứ đi đi.

Trương Dục đã nói thế rồi, nếu Chu Dĩ Chi còn tiếp tục ở lại thì sẽ có vẻ như chàng không biết điều. Nhưng nếu cứ thế mà nghe theo sự sắp đặt của y cũng khiến chàng có vẻ yếu thế hơn.

Chu Dĩ Chi quay người nhìn Lý Thanh Thu, mặt đầy nghiêm túc bịa chuyện:

- Lý cô nương, mẹ ta có việc quan trọng muốn mời cô đến phủ một chuyến.

- Tìm ta có chuyện quan trọng? - Lý Thanh Thu cảm thấy có gì đó sai sai.

- Cụ thể là chuyện gì ta cũng không rõ lắm, chỉ là buổi hẹn ngắm hoa hôm nay của Lý cô nương và Trương công tử... - Chu Dĩ Chi tiếp tục bịa chuyện.

Lý Thanh Thu đứng tại chỗ suy nghĩ một lát, sau đó nói với Trương Dục bên cạnh:

- Xin lỗi Trương công tử, ngài cũng nghe thấy rồi, e là hôm nay ta đành thất hẹn với ngài.

Trương Dục mỉm cười, đáp:

- Lý cô nương không cần phải xin lỗi, hôm khác hẹn lại là được.

Chu Dĩ Chi lén lườm Trương Dục một cái, dắt Lý Thanh Thu quay về. Nếu chàng có đuôi thì chắc bây giờ đã vểnh lên tận trời rồi.

Còn chưa đi được bao xa, Lý Thanh Thu đột nhiên dừng lại. Nàng nhìn Chu Dĩ Chi đang vênh mặt đắc chí, hỏi ra một câu hỏi chí mạng:

- Vương gia, không phải ngài định đi mua điểm tâm sao?

Chu Dĩ Chi: ...

Bàn tay dưới ống tay áo của Chu Dĩ Chi véo mạnh một cái vào người Hạo Chí bên cạnh.

- Á! - Hạo Chí đang cầm hai chiếc ô hoa kêu lên: - Vương gia, để nô tài đi mua thay ngài!

- Nếu ngươi đã nhất quyết muốn đi, vậy thì cứ đi đi. - Chu Dĩ Chi làm bộ làm tịch nói.

Vương gia tán gái, Hạo Chí gặp nạn.

Trong vương phủ, ba người ngồi trước bàn nhìn nhau.

- Thưa phu nhân, Vương gia nói ngài có việc gấp tìm tiểu nữ ạ? - Lý Thanh Thu nhìn mẹ của Chu Dĩ Chi, mẹ Chu Dĩ Chi thì nhìn chàng, còn chàng thì... Nhìn trời.

Mẫu thân như đã hiểu ra, thân thiết nắm lấy tay Lý Thanh Thu:

- Ấy chà, thật ra cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là ta muốn gặp con thôi. Lần trước mở tiệc ta đã thấy chúng ta hợp ý rồi, hôm qua mời con tới phủ mà thằng con bất hiếu này của ta lại nảy sinh chút hiểu lầm với con. Nghe nói hôm qua con gặp nạn, là Dĩ Chi nhà ta cứu con đúng không, thế bây giờ con đã ổn chưa? ( truyện trên app t.y.t )

Lý Thanh Thu lễ phép đáp lời:

- Đa tạ phu nhân quan tâm, đã không sao rồi ạ. Chuyện hôm qua, tiểu nữ thật sự phải cảm ơn Vương gia.

Mẫu thân cười rộ lên:

- Nếu đã vậy thì ta cũng muốn hỏi, không biết Lý cô nương đã có người trong lòng chưa?

Lý Thanh Thu e thẹn lắc đầu.

Rõ ràng là nàng thích ta, thế mà còn không chịu thừa nhận. Chu Dĩ Chi cười lạnh một tiếng trong lòng.

Đúng là nữ nhân giả tạo.

- Thế à. - Nụ cười của mẫu thân càng thêm rạng rỡ, bà nhìn Chu Dĩ Chi với vẻ đầy ẩn ý: - Vậy Lý cô nương thích kiểu nam nhân thế nào?

- Tiểu nữ không có yêu cầu gì, chỉ cần gặp người phù hợp thì sao cũng được ạ.

Chu Dĩ Chi tò mò định dùng bí thuật đọc suy nghĩ của mình.

[Ta thích người có tài hoa.]

Mẫu thân gật đầu hài lòng, đang định nói tiếp thì bị Chu Dĩ Chi ngắt lời. Chàng bật dậy, nói:

- Hạo Chí đâu? Bận quá nên hôm nay ta quên chưa làm thơ. Người đâu, về phòng chuẩn bị giấy mực cho ta.

Mẫu thân nhìn thằng con trai đột nhiên động kinh của mình, cười ngượng với Lý Thanh Thu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play