*
Nam Cẩm Bình bị hai mắt thâm tình như biển kia chăm chú nhìn đến đỏ bừng cả gương mặt, muốn cúi đầu trốn tránh mà lại luyến tiếc dời đi, ánh mắt ấy tha thiết quá, khiến hắn khó lòng thoát khỏi.
Hắn muốn đáp lại bằng những lời thơ văn đồng dạng tình thâm, nhưng nề hà cả đời chưa từng đọc qua mấy quyển sách, câu từ trúc trắc khó thành, cuối cùng chỉ có thể lẩm bẩm nhắc lại lời Bỉnh Ôn Cố vừa nói: “Nắm lấy tay người cùng nhau bạc đầu, nguyện đến phu quân tâm, đầu bạc không xa nhau.”
Nam Cẩm Bình từ khi chào đời chưa từng nói ra những câu buồn nôn như thế, lại chẳng có được gương mặt dày như Bỉnh Ôn Cố, nói xong thì má đỏ như lửa, hệt như có thể tuôn máu ra ngoài, hốt hoảng mà uống cạn chén rượu trong tay.
Trong mắt Bỉnh Ôn Cố tựa hồ có thứ gì xoay chuyển cuồn cuộn, hắn gắng sức đè nén, khắc chế lấy, chỉ khẽ ôn nhu đặt một nụ hôn lên môi Nam Cẩm Bình, thấp giọng nói: “Chờ ta.”
Lời dứt, liền bị người ngoài thúc giục đi ra đãi khách.
Bỉnh Ôn Cố thân mặc cát phục đỏ thẫm, tràn ngập hỉ khí. Trên mặt mỉm cười, gặp ai cũng tươi cười tiếp đãi, người nào cũng có thể thấy được hắn cao hứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play