“Ta đâu có nói a gia ngươi lừa gạt ta, chỉ là bây giờ rượu vốn đều nhạt. Đợi ta thi xong, có thời gian phu quân ngươi sẽ tìm cho thứ rượu thật ngon, lúc đó ngươi sẽ biết rượu hiện tại nhạt nhẽo đến thế nào.” Bỉnh Ôn Cố cười ha hả, lại cố ý gọi mình là phu quân, thừa cơ trêu chọc Nam Cẩm Bình. Hai người đã thành thân, hắn đường đường là phu quân, nhưng cứ mỗi khi nói chuyện riêng tư vẫn thích xưng hô như thế, dường như chiếm được tiện nghi to lớn.
Nam Cẩm Bình vốn đã quen tính tình chọc ghẹo của hắn, không còn đỏ mặt như khi mới cưới. Chỉ khẽ hờn dỗi:
“Mặc kệ ngươi, ta ngủ đây.”
Y cũng uống không ít, người hơi chếnh choáng, bèn nằm xuống ngủ trước.
Nam gia bận rộn buôn bán, Bỉnh Ôn Cố thương Nam Cẩm Bình, không cho y dậy sớm phụ giúp. Nhưng Nam Cẩm Bình cứng cỏi, ăn cơm xong vẫn ra sổ sách giúp tính toán.
*
Sáng hôm sau, vừa định đi, đã bị Bỉnh Ôn Cố gọi lại. Hắn đưa cho y ba tờ khế ước, là thứ hắn đã soạn từ hôm qua:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT