Không gian mờ ảo dần sáng rõ, ánh sáng như hắt từ một thế giới méo mó giữa thực tại và quá khứ. Không còn tiếng thép va chạm, cũng chẳng còn âm vang của máu lửa, chỉ còn ba con người đứng đối diện nhau trong sự tĩnh lặng chết chóc.
Người đàn ông gầy cao, dáng đứng ngay ngắn, mái tóc dài phủ nửa gương mặt, đôi mắt sâu và tĩnh như đá đen. Hắn không run sợ, không giận dữ. Trên môi chỉ khẽ cong lên một nụ cười mơ hồ.
“Thú vị thật…” – hắn lên tiếng, giọng khàn trầm mà điềm tĩnh – “Các ngươi đi xuyên qua ký ức, mà không để nó nghiền nát linh hồn. Các ngươi không phủ nhận, cũng không chối bỏ. Thứ mà ta chưa bao giờ làm được… lại trở thành bản năng của các ngươi.”
Irene nheo mắt, bàn tay đặt hờ trên chuôi kiếm nhưng không rút ra. Sự lạnh lùng nơi ánh nhìn cô như lớp băng phủ kín cả không gian.
“Ngươi nghĩ chúng ta giống ngươi, nhưng không phải.”
Hắn không phản bác ngay. Chỉ nhướng nhẹ đôi mày, rồi chắp hai tay sau lưng như một học giả đang bước vào cuộc tranh luận.
“Khác ư? Irene… ánh mắt ngươi vừa rồi, ta biết rõ. Đó là ánh mắt của một kẻ sống sót. Kẻ đêm đêm vẫn nghe tiếng đồng đội ngã xuống trong đầu. Ta từng soi gương, và thấy chính ánh mắt đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play