Sương trắng vẫn quấn quanh, như muốn nhấn chìm cả hai vào ký ức đau đớn. Irene khẽ siết nắm tay, từng ngón tay run run. Sabo thì đứng thẳng, nhưng trong mắt anh, một cơn bão vừa tràn qua.
Một khoảng lặng dài, chỉ còn nhịp thở của hai người vang vọng.
Irene nhếch môi, nhưng nụ cười chẳng mang chút vui vẻ:
“Xem ra… chúng ta giống nhau nhiều hơn tôi tưởng.”
Sabo quay đầu, đôi mắt anh lạnh nhưng sâu thẳm, như thể vẫn chưa thoát hẳn khỏi hình ảnh đứa trẻ máu me kia:
“Giống nhau ở chỗ… đều mất đi thứ đáng quý nhất, vì chính bản thân không đủ mạnh.”
Lời ấy cứa vào lòng Irene. Cô bật cười khan:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play