Buổi livestream ủ rượu kết thúc vào giữa trưa, Tô Thiếu Bạch nhanh chóng được kéo đi ăn cơm trưa. Mấy ngày nay mẹ Đường đã nhận lương, bữa cơm trên bàn phong phú hơn hẳn, điều khiến Tô Thiếu Bạch bất ngờ là ông Đường cũng lên bàn ăn cơm.
Ông lão hơn 200 tuổi, tóc bạc trắng, nếp nhăn chằng chịt trên khuôn mặt, lông mày cau chặt, tinh thần không được tốt.
“Tiểu Tô à, cháu đến nhà được gần một tuần rồi mà ông vẫn chưa gặp mặt cháu.” Ông Đường thân hình cao lớn, ngũ quan sâu sắc, thời trẻ chắc chắn là một người đàn ông đẹp trai. Ông ho khan hai tiếng, đôi mắt có chút đờ đẫn.
Nếu xét theo y học cổ truyền, là ngũ tạng không tốt, còn không tốt ở đâu thì Tô Thiếu Bạch không biết. Cậu từng theo ông nội đi khám bác sĩ y học cổ truyền và nghe ông nói vậy.
“Ông ơi, là cháu không phải, đáng lẽ cháu phải đến thăm ông mới đúng.” Tô Thiếu Bạch cười, có lẽ vì vẻ ngoài của ông Đường trông gần giống ông nội cậu, nên cậu có cảm giác thân thiết và rất muốn gần gũi với ông.
“Thằng bé này biết nói chuyện.” Ông Đường hài lòng gật đầu, nụ cười của đứa trẻ này thật ấm áp, khiến người ta cảm mến.
“Ông ơi, ông cười với anh Tô còn ấm áp hơn với cháu đấy,” Đường Tinh Hà giả vờ ghen tị nói, chọc cho ông cụ cười, rồi nói tiếp, “Chúng ta mau ăn cơm đi, nguội mất rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play