Chiếc chăn vịt vàng đắp trên người, dưới người cũng là một màu vàng tươi, toàn thân Chung Lâm cứ thấy mất tự nhiên, nhân lúc Trang Dịch đi tắm, cậu lén chuồn về phòng mình, định bụng ôm chiếc chăn màu trắng của mình qua ngủ.
Chưa đợi cậu vác chiếc chăn lên vai thì đã bị Trang Dịch xông tới ôm chầm rồi đè lên giường. Chung Lâm chỉ mặc một chiếc áo sơ mi rộng, cả người bị vùi vào chăn, chỉ còn đôi chân trần trụi lộ ra ngoài đang không ngừng giãy giụa.
- Vợ, em không cần anh nữa rồi!
Trang Dịch cực kỳ sợ hãi, anh tắm xong đi ra, còn chưa kịp lau tóc thì phát hiện Chung Lâm đã không còn ở trong phòng, anh sốt ruột đến nỗi chưa kịp mang dép đã chạy ra tìm cậu. Anh nhớ lại ngày tháng trước đây ngủ riêng với Chung Lâm, anh đi sớm về khuya, chỉ gặp được Chung Lâm một lát vào mỗi trưa. Nếu Chung Lâm không mang cơm cho anh, vậy cả một ngày anh cũng không gặp được Chung Lâm, điều này có khác gì bị phán mất vợ đâu chứ? Ngày mai phải đi làm rồi, mười mươi là nguyên một ngày anh sẽ không gặp được vợ.
Giờ phút này ôm Chung Lâm vào lòng, Trang Dịch mới cảm thấy sự lo lắng và hoảng sợ trong lòng giảm đi được một chút.
- Anh đi ra.
Khó khăn lắm Chung Lâm mới thò đầu ra khỏi chăn, trong mắt toàn là cơ thể ướt át của Trang Dịch, cậu cảm thấy thật ra Trang Dịch đang giở trò mỹ nam kế, nhưng cậu không có bằng chứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT