Suy nghĩ hồi lâu, Triệu Ngưng quyết định vẫn phải nghĩ cách để biết kẻ lẻn vào là ai, vì vậy nói: “Tay nải chúng ta mang đến hôm nay đâu?”
“Ở đây này.” Đỗ Quyên lấy đồ từ dưới tủ ra.
Triệu Ngưng nhận lấy rồi mở ra, bên trong là một xấp lưới lớn dùng dây thô bện thành, đủ để chứa một người.
Đỗ Quyên hỏi: “Đây là lưới đánh cá sao?”
“Là sửa lại từ lưới đánh cá, chúng ta bố trí nó ở trên giường, nếu có người muốn tìm đồ vật trên giường, chỉ cần nằm sấp lên sẽ động đến cơ quan bị tấm lưới này bắt lại.” Triệu Ngưng giải thích cách dùng của nó. Năm đó tỷ đệ bọn họ ở biên cảnh, trong nhà có không ít vật phòng thân, cái lưới này cũng nằm trong số đó, tổng cộng có hai tấm. Sau khi đi tới kinh thành, hai người chia ra mỗi người một tấm.
Đỗ Quyên không ngờ trong của hồi môn ngoài giáp hộ tâm còn có vật này, nàng ấy đăm chiêu nhìn Triệu Ngưng trải lưới lên giường mới ý thức được Triệu Ngưng muốn làm một cái bẫy, bèn bước lên phía trước hỗ trợ. Sau khi hai người hợp lực bố trí một phen, Triệu Ngưng thử kích hoạt động cơ, tiện đà nhảy xuống giường, mang giày vào rồi buông rèm xuống.
“Có thấy gì khác thường không?” Triệu Ngưng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT