Có đôi khi, ngươi đối người khác tốt, không đồng nghĩa người khác sẽ hồi báo lại bằng lòng tốt. Ngươi rộng lượng tha thứ, không có nghĩa người khác sẽ lưu cho ngươi một con đường sống. Cho nên, nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với bản thân — điểm này, Vân Nguyệt và Xích Diễm đã dùng ba ngàn năm chia lìa để chứng minh tất cả.
Nàng từng nói: nếu như chuyện kia chỉ là do đại trưởng lão vì tư thù mà gây ra, nàng có thể mắt nhắm mắt mở, không truy cứu đến cùng. Nhưng nếu trong đó còn có bóng dáng của Minh, thậm chí dính líu đến an nguy của Long tộc, vậy thì… chuyện này có muốn nhẹ nhàng cũng không được nữa rồi.
“Ngươi thử nghĩ mà xem,” Vân Nguyệt bình tĩnh nói, “một vị trưởng lão Long tộc cấu kết với cổ vương của Ma giới. Trừ việc nhắm đến Xích Diễm, có khi nào hắn còn mưu đồ đối với phụ vương ngươi? Với Long tộc thì sao?”
Lời nói ấy khiến lông mày Chiến Tân Đường cau lại rõ ràng. Những vấn đề nàng nêu ra, hắn chưa từng suy nghĩ đến. Bởi vì những năm gần đây, đại trưởng lão luôn quy củ, không tạo ra bất kỳ rắc rối nào.
Vì vậy, hắn không khỏi lên tiếng bênh vực:
“Dù sao thì, đại trưởng lão cũng là người đức cao vọng trọng trong tộc. Tuy có hơi kiêu ngạo, nhưng phẩm chất cơ bản vẫn có thể tin được.”
“Phẩm chất cơ bản?” Vân Nguyệt nhíu mày, giọng nói mang theo một tia lạnh lùng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play