Thấy Chiến Tân Đường vẫn còn do dự, Vân Nguyệt dịu giọng khuyên nhủ:
“Ta không biết đại trưởng lão đã nói gì khiến ngươi nguyện ý vì hắn mà giữ bí mật. Thế nhưng hiện tại ta đã biết rõ — chuyện đó là do hắn gây nên. Nếu chỉ đơn thuần là vì tư thù, muốn báo mối hận năm xưa bị Xích Diễm đánh gãy gân mạch tay phải… thì xem ở phần của Tân ca ca, ta có thể tha cho hắn một lần, không truy cứu.”
Lời nàng khiến ánh mắt Chiến Tân Đường vụt sáng.
Nhưng Vân Nguyệt tiếp lời, ánh nhìn càng thêm nghiêm nghị:
“Có điều, ta không cho rằng chuyện này chỉ đơn giản như vậy. Ngươi thử nghĩ mà xem — khi Xích Diễm mất trí nhớ, ngay cả pháp lực cũng tiêu tán. Đặt mình vào vị trí của hắn, điều đầu tiên cần làm hẳn là đi tìm lại linh lực và ký ức, chứ không phải trong tình trạng suy kiệt như vậy mà mù quáng đi gieo họa nhân gian.”
“Ngày ấy, Xích Diễm từng nói với ta, hắn muốn đến nhân gian để xác minh lời ta từng nói — nếu là thật, hắn sẽ nói cho ta biết nữ tử ở bên cạnh hắn là ai. Hắn đã đến đó để tìm hiểu sự thật, thì làm sao lại trong lúc yếu ớt như vậy còn chủ động tạo ra ác linh?”
“Rồi còn việc thiên đình sớm biết mà lập tức phái người truy bắt hắn — là ai mật báo trước? Tại sao người ở xa như đại trưởng lão lại có thể nhanh chóng đến Càn Khôn học viện như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play