“Địch a, Địch… Ngươi cớ sao lại cố chấp như thế? Biết rõ bản thân không thể nào chống cự nổi, lại vẫn tự làm khổ mình. Vậy có đáng chăng?”
Minh dịu giọng nói, từng câu từng chữ tựa như mật ngọt, nhưng trong từng lời lại ẩn giấu mưu đồ hiểm độc. Địch vẫn nhắm nghiền mắt, cố gắng cắn răng chịu đựng, nhưng thân thể đã mệt mỏi đến rã rời.
“Chỉ cần ngươi nguyện cúi đầu, nguyện làm nô bộc một đời cho bổn vương, ta sẽ giải trừ thống khổ cho ngươi. Không còn dây trói, không còn cổ trùng, ngươi sẽ được nghỉ ngơi, sẽ không còn đau đớn…”
Giọng nói kia nhẹ nhàng như mưa xuân, nhưng từng chữ lại tựa lưỡi dao cắt vào lòng Địch. Đôi mắt hắn chợt mở to, căm hận nhìn về phía Minh, trong ánh nhìn ấy chỉ còn lại phẫn nộ và khinh bỉ.
“Ngươi… vĩnh viễn không xứng với Xích Diễm! Chỉ cần ta còn một hơi thở, sẽ không ngừng nguyền rủa ngươi, cả đời không thể toại nguyện!”
Địch rống lên, ngữ khí như xé nát không trung. Mồ hôi tuôn như suối, cả thân thể run rẩy dữ dội.
Minh nghe vậy không giận, chỉ nhếch môi cười nhạt. Trên tay chợt hiện một luồng sáng xám, chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ những dây trói cùng cổ trùng trong cơ thể Địch đều tan biến, để lại hắn nằm đó th* d*c, mồ hôi thấm ướt cả đệm chăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play