Trái ngược với vẻ dịu dàng bên ngoài, mỗi lần nàng nghe thấy nam tử r*n r* thống khổ, thấy hắn bất lực vùng vẫy, khóe môi nàng lại hiện lên một nụ cười lạnh lẽo, tàn nhẫn như lưỡi dao.
Trên cổ tay và cổ chân nam tử, những sợi dây trói đen tuyền khẽ vặn vẹo theo từng cơn giãy giụa của hắn. Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy những sợi dây đó không phải do vải lụa làm nên, mà được kết từ vô số những sợi nhỏ nhúc nhích – là loài cổ trùng màu đen, không ngừng động đậy như muốn ăn mòn tất cả.
Giữa cơn quặn đau, một con cổ trùng len lỏi theo cánh tay, men theo đường gân mà chui vào gần trái tim hắn. Địch rít lên một tiếng thê lương, đôi mắt mở to tuyệt vọng, ánh nhìn tràn ngập đau đớn và bất lực.
Toàn thân hắn run rẩy, mồ hôi không ngừng tuôn ra như dòng nước, hòa lẫn với mái tóc đen nhánh dán lên hai gò má tái nhợt. Trong khoảnh khắc hắn dốc toàn lực vận dụng chân khí, một luồng sáng đỏ thoáng hiện lên trong cơ thể, đốt cháy gần như toàn bộ cổ trùng ẩn bên trong.
Khi đau đớn qua đi, hắn nằm đó mệt mỏi đến cùng cực, không còn sức lực để cử động, chỉ có thể thì thầm yếu ớt: “Ngươi… giết ta đi… Đừng hành hạ ta nữa…”
Giọng nói nhỏ đến mức như gió thoảng, nhưng đối với Minh, từng chữ đều rõ ràng.
Nàng vẫn mỉm cười, như thể đang nghe một khúc nhạc du dương, bàn tay vươn ra nhẹ vuốt gò má hắn, giọng điệu ngọt ngào mà đầy lạnh lẽo: “Giết ngươi? Bổn vương sao có thể nỡ giết? Một người như ngươi, giữ lại còn có nhiều trò thú vị hơn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT