Diệp Hạo tự hỏi những năm qua mình đã đoạt không ít tài nguyên.
Nhưng giờ đây phát hiện, so với Tâm Ma thì chỉ là đại vu thấy tiểu vu.
"Mẹ nó, những năm qua ngươi vẫn luôn đi cướp bóc à?" Diệp Hạo không nói nên lời, nhìn Tâm Ma.
"Đúng vậy." Tâm Ma gật đầu: "Không cướp thì làm sao có nhiều tài nguyên tu luyện như vậy? Mà cướp bóc loại chuyện này cũng sẽ gây nghiện, phân thân của ta bây giờ mỗi ngày đều làm những chuyện này."
Khóe miệng Diệp Hạo giật giật.
"Được rồi, ta cũng nên rút lui." Tâm Ma cũng rất thoải mái.
"Nên rời đi." Dược Vương Đỉnh khẽ gật đầu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT