Sau khi cùng Trịnh Địch đến đại sảnh Đan Đường, Diệp Hạo nhìn về phía đan phương trên bức tường phía tây.
"Ba bức tường đan phương, một bức thiếu hụt nghiêm trọng hơn bức kia, và độ khó thôi diễn rõ ràng là cao hơn một cấp." Trịnh Địch khẽ nói với Diệp Hạo.
Diệp Hạo đã thể hiện thiên phú đan đạo của mình, Trịnh Địch không cho rằng Diệp Hạo không thể tính ra đan phương trên bức tường phía tây, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Diệp Hạo gật đầu, sau đó chọn ba tấm đan phương.
Trịnh Địch đăng ký xong, Diệp Hạo liền rời đi.
Đúng ba ngày sau khi Diệp Hạo bắt đầu thôi diễn đan phương, một cô gái mặc áo xanh đi tới trước mặt Trịnh Địch. Nàng ta lại là nữ giả nam trang.
Nhưng nàng ta thực sự rất đẹp. Dù không cố tình trang điểm, vẻ đẹp của nàng vẫn khiến người ta có cảm giác nghẹt thở. Một vẻ đẹp thanh nhã mà không tầm thường, quyến rũ mà không yêu mị. Nàng ta dường như là kẻ được trời ưu ái, toàn thân không có một chút tỳ vết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT